Zoz- Hoàng cung –zoZ
- Tâu hoàng thượng. Hoàng
thái hậu và thái hậu đang triệu người đến Lầu Tửu Lâm ạ. Còn về cô nương
hôm nọ, y là con gái của tể tướng đại nhân.
- Được. Ngươi
lui ra đi – Không cần nói hắn cũng biết, hai vị ĐẠI nương nương kia gặp
hắn để làm gì. Chắc chắn là lại bắt hắn lập Hậu để có người nối dõi đây
mà. Dù sao thì cũng không thể không đến. Cứ liều vậy. Mà cô gái hôm nọ
là con gái của Trần tể tướng sao? Con của Trần tể tướng…chẳng lẽ là cô
gái đánh bại thị vệ của Nghi Long ta đây sao? Rất thú vị!
Zoz- Lầu Tửu Lâm –zoZ
Lầu
Tửu Lâm là một lầu cao trong Ngự hoa viên. Đây là nơi Hoàng thái hậu và
thái hậu thường lên uống trà, hóng mát. Hắn bước lên lầu, trên đấy đã
có hai vị nương nương chờ sẵn.
- Con định cho chúng ta
chết già mà không có cháu bế mà – Hoàng thái hậu – Một người phụ nữ
quyền uy nhất hậu cung lên tiếng.
- Lão phật gia nói rất đúng, con phải mau lập hậu đi thôi. – Thái hậu – người mẹ kính mến của hắn ùa theo.
Hắn biết ngay mà, thảo nào cũng nhắc tới việc lập hậu. Hắn chợt nghĩ tới con gái tể tướng – Như Ý. Hắn đáp:
- Nhi thần cũng đã suy nghĩ về việc đó. Con đã chọn được Hoàng hậu rồi ạ.
-
Vậy sao? Thật tốt quá. Mà ai gia muốn biết vị tiểu thư nào đã lọt vào
mắt xanh của con. – Hoàng thái hậu Ngọc Nhạc lên tiếng. Thái hậu – Vi Tử
gật đầu ủng hộ.
- Chính là con gái của Trần tể tướng. Tiểu thư Như Ý
Nghe tên Như Ý con gái tể tướng, mắt hai vị nương nương sáng rực hơn sao:
- Ồ…chúng ta cũng muốn con lập Như Ý làm hậu. (^_^)
Cả
hai người “hí ha hí hửng” chọn ngày. (bên tể tướng không cần quyết định
mà đúng hơn là “không được” quyết định). Ngày đẹp là ngày kia, họ đồng
lòng bắt hắn đi “hỏi vợ” ngay trong hôm nay. Không quên gọi người hầu
sửa soạn cho đám cưới của hắn và ta to bậc nhất Long Quốc *tất nhiên,
tất nhiên*.
Zoz- Trần Phủ -zoZ
- Ôi con gái cưng của ta. Mới hôm qua ta con thấy con nằm mê man mà hôm nay con đã khỏi. Thật cảm ơn trời…
-
Dạ… - Ta không biết nói gì hơn từ dạ trước lòng yêu thương con cái của
vị tể tướng đáng kính này. Ta cảm thấy ông giống như cha ta vậy. Bỗng có
tiếng nói vọng từ ngoài sân vào:
- Hoàng thượng giá lâmmmmmmmmmm ….…………..
Từ ngoài xa đã có một đoàn tùy tùng mang theo lễ phẩm tiến vào. Liền đó, cha ta quỳ mọp xuống, nói vang:
- Hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế.
- Khanh bình thân... - Một nam tử cất tiếng. Giọng này nghe quen quen, phải rồi. Nam tử sáng nay...........
Mời các bạn đón đọc chap 7
p/s : Tác giả đang rất chi là phởn :3
Hết chap 6 - Cải Dzách
THÔNG BÁO: Đây là truyện do ''tác giả'' Cải Dzách sáng tác, bạn nào muốn sao chép hay đăng lại phải xin phép nhóm mình trước( comment hoặc liên hệ qua facebook). Thân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét