Thứ Ba, 3 tháng 6, 2014

*Xuyên không* Này hoàng hậu đầu gấu lại đây và ở bên ta - Zoz- Chap 10 zoZ

Ưm. Ngủ xong một giấc, ta tỉnh dậy. Mùi thịt gà ở đâu ngon thế? Ta bật dậy. Oa, canh xương, gà luộc, gà rang….đủ thứ. Ta phi ra hỏi mẹ xem có ăn đưcọ không thì thấy mẹ đang sụt sùi. Quay sang bố thì bố đang mím chặt môi. Ơ hay, bố mẹ cãi nhau à. Ưm, sao nhiều người thế này.  Cái lão kia đang niệm rần rần cái gì thế. Ta đi về phía lão xem, ta thấy trên giường, có một cái xác đắp chiếu. Ai đây nhỉ, ta nhìn lên bàn thờ. Choáng…kia phải chăng là ảnh của ta? Ta nhìn xuống dưới chân. AAAAAAAA. Ta không có chân. Ta chạy ra chỗ mẹ, mẹ khóc lớn, than:
-         Con ơi, tại sao con lại bỏ mẹ mà đi…Hức hức.

WTF, mẹ ta đang nói gì thế. Ta đánh bạo vào trong nhà, nơi có cái xác. Ta mở nó ra và…nó chính là ta. Oimeoi. Sao lại thế này. Môi trắng bệch, mắt nhắm chặt. Nhưng…ta đang ở đây cơ mà. Gì chứ? Ta chết rồi sao? Một tiếng nói vang lên:
-         Cô đã chết
Ta quay lại nhìn người vừa nói câu độc địa đó.
-         Này anh à quên này ông. Ông vừa nói cái gì thế hả? Tôi chết sao? Chết cái mặt ông ấy!!! ta ngước lên nhìn hắn, tá hỏa. Hắn là cái giống gì thế này. Tóc màu bạch kim, hõm mắt mọc ra hai tay chứa đôi mắt đang nhìn ta chằm chằm. Răng nhe như răng quỷ, áo có bảng nghi tên:
-         Quỷ vô thường.

Ta lùi lại về phía sau:
-         Ông…ông là ai.
-         Ấy đừng. Gọi ông già lắm, ta chỉ hơn cô “vài” nghìn tuổi thôi mà. Gọi anh đi. Ta là quỷ vô thường – T_T. Vài? Anh sao? Quỷ vô thường? gì đây? - Cô là Trần Ngọc Như Ý, 18 tuổi, ở thế kỉ 21 bala bala…..?
-         Đúng rồi, làm sao? – Ta thắc mắc hỏi
-         Chết rồi…- Gân xanh gân đỏ của lão nổi hết lên – Gạch nhầm rồi
-         Sao cơ? – Ta chẳng hiểu lão nói gì
-         Em đi theo anh. – ta sặc *không khí* hắn vừa nói anh? Thôi kệ, cần phải làm rõ vụ kia trước.
Lão lôi ta đi đến một cái cây cổ thụ, lầm bầm niệm chú. Tức thì, thân cây hiện ra một lỗ hổng. Lão nhảy vào, tất nhiên là ta cũng nhảy theo. Vào trong tối om, lão búng tay cái tách. Điện sang như thường. Lão dẫn ta đi vào chỗ có tên: Văn phòng  (-_-)
-         Đầu trâu, mặt ngựa. Các ngươi làm ăn kiểu gì thế hả? Sao lại gạch nhầm tên thế này – Hắn vừa vào đã quát ầm lên
-         Gạch nhầm thật sao? – Lão có cái đầu trâu và tên có cái mặt ngựa hốt hoảng. – Làm sao giờ?
-         Trước hết là 2 cậu bị trừ lương trong 100 năm. T_T. – Một giọng nói vang lên. Ta quay sang nhìn người đó. Oa. Đẹp troai thế. Cái vẻ lạnh lung này là sao???? *chụt chụt*
-         Anh Diêm nói sao? Chúng em bị trừ lương trong 100 năm? – Hai tên kia hốt hoảng – Thế chúng em ăn bằng gì
-         Kệ chúng bay, ai bắt làm không trách nhiệm – “Anh Diêm” không nhìn chúng lấy một cái. Mà Diêm là Diêm Vương à? Vậy ta đang ở trong Âm phủ sao. Ngạc nhiên không hề nhẹ, ta đang định hỏi thì “anh Diêm” nói luôn:
-         Đúng rồi. Cô đang ở Âm phủ. Ta là Diêm Vương, kia (chỉ vào tên tóc bạch kim) là quỷ Vô Thường. Còn lũ kia là Đầu Trâu, Mặt Ngựa. – Chợt “anh” nói nhỏ lại – Toàn một lũ vô dụng.
Ta choáng. Diêm Vương đây sao? Ta cứ tưởng Diêm Vương là mặt mày dữ tợn, mắt lồi, mày trợn nhưng không phải. “Anh Diêm” đây rất đẹp trai. Ta muốn ngỏ lời xin chữ kí rồi đấy.
-         Ta biết ta đẹp trai nhưng cô không phải xin chữ kí đâu. Tý cắt trong biên lai ấy.
WTF? Anh ta đọc được suy nghĩ sao? Ối trời. Mà biên lai là sao?
-         Tý nữa sẽ lập biên lai để cô đầu thai sang kiếp khác. – Anh ta chẳng cho ta kịp nói – Xem nào:
+ Hoàng Ngọc Lam Chi – Nữ, 21 tuổi. Chết vì tai nạn giao thông
+ Bần Hải Lang – Nữ, 19 tuổi. Chết vì bị uống thuốc sâu
+ Hứa Hoài Trang – Nữ, 18 tuổi, chết vì treo cổ
+ Vũ Văn Đoài – Nam, 45 tuổi. Chết vì uống rượu bia
+ Trần Như Ý – Nữ, 17 tuổi. Chết vì đuối nước
+ …
Trong các tên trên, thân xác đều chưa bị hủy. Cô muốn thế nào.
-         Ta muốn nhập vào xác ta. Đang niệm thôi mà – Ta chấp nhận mình đã chết
-         Cô nghĩ vậy sao? Một tiếng dưới Âm phủ bằng một ngày trên Hạ giới. Ta nghĩ xác cô đang nhung nhúc dòi bọ rồi – Hăn ta xoa xoa cằm. Ta tưởng tượng đến mấy con dòi mà ghê. Ưm, xem nào. Nữ trẻ nhất là Như Ý, đuối nước thì thân xác còn nguyên vẹn đấy. Tuổi nhỏ sống lâu
-         Ta muốn nhập hồn vào Trần Như Ý, chết vì đuối nước
-         Được thôi. Con gái của Trần tể tướng thời Long Quốc, sắp thành hôn với Hoàng đế Nghi Long… Cô thật sự muốn?
Ơ. Là cô gái đó sao. Dù gì thì ta cũng muốn về đó "chơi" . Ta gật gật.
- Vậy cô đi theo tôi. – Diêm Vương đi đến một nơi có một cái máy màu đen, lập biên lai và bảo ta kí. Bắt ta bước vào cái máy đó để xóa trí nhớ. Ta làm theo thì thấy đầu óc như bổ tung. Nước ở đâu thế này…ọc ọc…ta ngất lịm.
 P/s: Cơ mà k thấy mấy ai đọc

Hết chap 10 - Cải Dzách
 HÔNG BÁO: Đây là truyện do ''tác giả'' Cải Dzách sáng tác, bạn nào muốn sao chép hay đăng lại phải xin phép nhóm mình trước( comment hoặc liên hệ qua facebook https://www.facebook.com/tranthinhuly14). Thân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét